Wednesday, June 23, 2010

bình yên mình em với em

Hôm nay nhận được email của anh,dù chỉ vỏn vẹn 1 dòng hỏi thăm, tự nhiên thấy lòng chùng lại...như là bao nhiêu cố gắng của em suốt mấy tháng qua là vô nghĩa vậy.

Suốt 1 năm rưỡi không thể quên anh, em cũng chẳng kỳ vọng là chỉ mấy tháng em đã có thể quên được...

Hay chắc suốt cả cuộc đời này em sẽ không bao giờ quên...

Dạo này em mệt mỏi quá, nhiều việc lung tung...nếu có anh bên cạnh, chắc anh sẽ ôm em, sẽ để em dựa vào anh, để anh chọc em cười bằng những kế hoạch du lịch của tụi mình anh nhỉ

Nhiều lúc em thấy cô đơn quá, em ước gì mình sẽ được là một người đặc biệt với một ai đó, như em đã từng là một người đặc biệt với anh.

Em mơ mộng quá nhiều rồi, chắc tại hôm nay em không vui...

Em không nghĩ chúng ta sẽ quay lại được, đã quá trễ rồi, có những chuyện mất đi rồi mãi mãi sẽ không quay lại nữa..

Anh sống tốt nhé, em sẽ vẫn cố gắng.Dù cuộc sống hơi buồn một chút nhưng ko sao, em nghĩ mình có thể vượt qua được.

Đến một ngày, em sẽ tìm được hạnh phúc của riêng mình, và anh cũng vậy nhé

Nếu em có 1 điều ước, em ước gì chúng ta đừng yêu nhau, chúng ta sẽ mãi mãi là bạn thân..

Nên em sợ có tình cảm với những ng bạn thân thương của em, em sợ rồi họ sẽ như anh, bỏ rơi em và mãi mãi mất đi 1 tình bạn đẹp...

Em ko reply mail anh vì em cũng ko biết viết thế nào...anh đừng trách em nhé! Chia tay là 1 việc đúng đắn mà anh và em đã quyết định..nên thôi, tốt nhất chúng ta đừng liên lạc với nhau nữa...Em sợ cảm giác đợi mail của anh như trước kia

Em vẫn đi tìm bình yên...bình yên mình em với em...

Thursday, May 13, 2010

tiếp tục?

mình ko biết mình có điên ko nếu mình tiếp tục làm công việc này nhưng phải nói thật là mình thấy khó chịu quá ...

Tại sao lại có ng làm việc như vậy nhỉ??????????????????Tại sao???????????????????

Chắc mình chết mất, ngày nào 10h30 tối mới lết về nhà, về tới nhà chỉ làm dc 1 việc là lăn ra ngủ....cổ họng mình chảy máu suốt mấy ngày qua, giờ có gắng lắm mới nói ra tiếng...

Nhưng hôm nay cũng có 1 tin vui, cuối cùng bé Thanh cũng dc đi Mỹ hoặc Úc.Tự nhiên mình thấy vui ghê,T cứ cám ơn mình hehehe, thật ra mình thuyết phục sếp dữ lắm nó mới dc đi nhưng giả bộ nói tại em giỏi, chị đâu giúp dc gì :)

Làm 1 ng tốt cuối cùng cũng vui hơn ng ít tốt tí xíu hihi

Sunday, May 9, 2010

happy mother's day

Con chua bao gio noi " Con yeu me" vi con biet con khong can phai noi,me hieu ma :)

Con cam on me da cho con cuoc song nay,cam on me da nuoi duong con suot 23 nam qua.Chac la kho khan lam phai khong me?

Vi con benh suot ngay,vi con nam vien lien tuc,vi con lam me bao dem mat ngu

Me vat va la the,vay ma nhieu luc con lam me buon,me that vong....The ma nhung luc con buon nhat,chi con me luon o ben con

Se ko nhu vay nua dau,con hua day.Tu day ve sau,tat ca nhung gi me day con se luon luon dung :)

Con cam on ong troi da cho con 1 ng me tuyet voi.Mot nguoi me dac biet,thich phim hoat hinh,thich xem kenh Disney va Animal planet hihi

1 ng me luon tha thu,luon nhin 1 tuong lai tot dep hon..

Me la ng quan trong nhat cua con trong suot cuoc doi nay,luon manh khoe va vui ve nha me

Voi con,ko chi 1 ngay Mother's day ma con se danh tron cuoc doi nay de cam on me...

Happy Mother's day!

Saturday, May 8, 2010

Đi tìm bình yên


Vậy là đã 1 tháng trôi qua kể từ ngày chúng ta chia tay.Mọi người hỏi em có ổn ko?Em ko mún trả lời, nhưng hình như ko ổn lắm anh ah

Thật là khó khăn khi hàng ngày ko còn dc nhận tin nhắn của anh, ko còn ng lo lắng,ko còn ng luôn nghĩ em rất quan trọng với họ...

Em tránh tất cả những nơi chúng ta cùng đến, em sợ nhắc lại, em sợ đụng đến, vì mỗi lần như thế lại làm em đau...

Em đi chơi liên tục để mong em ko có thời gian rảnh nghĩ về anh. Em cười nói vui vẻ để mọi ng nghĩ em đã ổn. Em thích thế, em ko muốn mọi ng lo lắng...

Nhưng giờ em mệt rồi, em đi chơi cũng ko thấy vui, coi phim hay karaoke cũng thế...Làm thế nào anh nhỉ?

Tình bạn khác tình yêu rất nhiều...Dù em cố gắng thế nào thì tình bạn cũng ko thể lấp đấy khoảng trống mà anh đi đã dể lại..

Em thèm dc dựa vào vai anh, nói em mệt..để dc anh lo lắng, dc anh ôm e thật chặt và nói sẽ ổn thôi...

Đêm nay em lại khóc, nhưng khác với mọi khi, lần này em cứ để nc mắt chảy ko cần kìm lại...Tại sao phải kìm lại anh nhỉ, đây là cảm xúc thật của em...em muốn là chính mình.

Em vẫn lanh hoanh đi tìm bình yên...

Thursday, April 29, 2010

......

Hôm nay là ngày gì ah, mình cảm thấy khó chịu ngay từ sáng đến giờ..

Ngồi làm mà đầu óc cứ quay vòng vòng, thấy mệt mõi quá và toàn gặp chuyện gì đâu không ah...Có ng còn nói thẳng vào mặt mình là mình còn nhỏ, đáng tuổi con ông thôi thì làm dc gì?


Biết là chuyện ko đáng để bực mình nhưng vẫn thấy khó chịu.haizz, chắc tại đang bệnh...

Nhức đầu quá, ước gì mình được ngủ 1 giấc thật dài bây giờ nhỉ....

Sunday, April 25, 2010

1 đêm dài....

Một ngày chạy lanh quanh, mệt lắm mà tối qua ko ngủ dc...

Nghe chuyện buồn của Đ,thấy ngạc nhiên, tự trách mình từ đó đến giờ sao mình vô tâm quá...chẳng biết an ủi Đ thế nào, chỉ ngồi im lặng lắng nghe.

Có 1 việc mình nghĩ là mình quá ảo tưởng rồi,hihi, chắc tại con gái lâu lâu trí tưởng tượng phong phú quá, bay bay tùm lum

Tối qua tự nhiên nhớ chuyện cũ,nước mắt chảy mãi ko cầm dc...mình ko níu kéo, mãi mãi ko..Mình chấp nhận sự thật, chỉ ước ao mình có thể tạm quên đi, tạm đừng chạm vào quá khứ đã từng quá hạnh phúc ấy...

Người ấy là người mình sẽ nhớ suốt đời này dù chuyện gì xảy ra đi nữa..

3 tuần đã trôi qua, nhẹ nhàng hơn mình tưởng, chắc tại có 1 người luôn bên mình..mình nghĩ mình cũng thật may mắn..cám ơn bạn lắm, thiệt đấy....Gặp bạn mình toàn la bạn thôi,nhưng thật tình mình rất cám ơn bạn đã cùng mình vượt qua quãng thời gian khó khăn này.

Kể cũng lạ, muốn khóc mà gặp bạn là mình cười...Qua nhà bạn vào washroom mình khóc, vậy mà vừa bước ra khỏi, ra gặp bạn lại mắc cười hihi..chắc tại mặt bạn mắt cười quá ah..

Cuộc sống vẫn tiếp tục, sắp tới mình sẽ bận lắm đây..thôi cố lên vậy, hi vọng mình sẽ ko khóc nữa, 23 tuổi rồi, vẫn còn mít ướt quá...

Wednesday, April 21, 2010

biển và em

Hình như mình đã kỳ vọng quá nhiều thì phải...Để đến khi không được,mình thấy thất vọng.

Đọc được tin nhắn, đêm thứ ba liên tiếp mình không ngủ được..Từ " quan trọng" trong tin nhắn ấy cứ làm mình suy nghĩ mãi..Ước gì mình có thể tìm được một người mà mình thật sự quan trọng đối với họ.

Nhưng đã sao chứ, chỉ là bạn thôi mà, có thể rất thân, có thể đã từng ngồi rất gần nhau, có thể kể nhau nghe rất nhiều chuyện...Thật ra mình cũng ko hiểu cảm xúc của mình hiện giờ là thế nào nữa..Nhưng chắc chắn lần này mình sẽ không vội vã, sẽ phải chọn đúng người, sẽ ko 1 lần nữa phải chia tay.

Thật ra bạn ấy vẫn ko hiểu mình, bạn đó nói hiện nay mình đã khá hơn, đã vui hơn. Mình thấy lúc nào mình cũng vui mà, chưa bao giờ mình tỏ ra buồn trước mặt mọi người...sao thế nhỉ, mình kỳ vọng quá cao ng ta phải hiểu mình??

Lỗi ko phải vì ai khác, lý do rất chính đáng,nhưng mình vẫn thấy buồn...

Nhớ biển, thích đi biển..Nhưng sắp bị bệnh rồi, mệt quá, ko biết mai có tự đi biển 1 mình được ko?Nhưng sẽ cố gắng,những lúc thế này, chỉ có mỗi biển làm bạn..