em vốn là ng iu nước, đi vòng vòng mãi thấy chẳng đâu bằng vn
ng vn dễ thương nà
Đồ ăn ngon nà, ví dụ ốc dừa, phở, bún bò, bùn thịt nướng, kem, bò kho bánh mì..v..v
Có gia đình, bạn bè lun xả thân vì quân tử nà, ví dụ: bùn rủ đi kar là sẵn sàng cúp học ko cần si nghĩ
nhớ hồi ở sing, mỗi lần ai đó đụng đến vn là em sẵn sàng bỏ hàng giờ ra cãi lại, đến khi thắng thì thôi(hoặc chưa thắng nhưng bên kia mệt wá bỏ cuộc haha)
thì thế, nên học xong em bay thẳng về vn còn gì
Nhưng mà
có 1 chiện ở vn e ko có đỡ dc.Đó là KẸT XE- 2 chữ nhẹ nhàng mà làm khổ đời em wá đi,hix
huhu, tội nghiệp thân em...
em đi làm nguyên 1 ngày, 5h30 mới dc thả ra, thế mà cái đường ĐBP với TĐ chưa bao giờ cho e về nhà trc 6h30
Đói bụng nà nha, bùn ngủ nà nha,mệt nà nha
lê lết cái xe hơn 100kg từng millimet một, khói xe, bùn sình mà phải thò cái chân xún, chưa kể có mấy thằng cha bị đin bóp còi inh ỏi, móa,bóp còi thì cũng có đi dc đâu. Đời mình ghét những ng đi xe bóp còi,hix, mà cái này còn bóp còi lúc kẹt xe nữa.Đã nhức đầu rồi nghe thêm tiếng còi nữa đúng là thử sức chịu đựng của ng ta mà
Chưa kể những lúc trời mưa, đúng lãng mạn lun, mưa cứ rơi, em ngồi ngắm mưa trên xe trong đầu mơ về đồ ăn đang đợi ở nhà
dạ con xin mấy bác bên ngành Giao thông thương tình con ốm yếu mà lỡ mua cái xe wá nặng mà làm sao cho con dc về nhà ăn cơm sớm sớm chút đi,huhu
p/s:hix, em lại bệnh rồi, hậu quả của những ngày ngồi trên xe tắm mưa 1 tiếng đồng hồ,plan đi chơi mọi ng cho em xin hẹn lại tuần sau nhé!hix, nhưng cứ thế này chắc em còn bệnh dài dài