Thursday, April 30, 2009

fake




nghĩ thấy cũng mắc cười, sao những gì mà người khác nói ra với mình và những gì mà họ thật sự nghĩ lại quá khác nhau thế nhỉ??

còn bao nhiu sự thật mà mình vẫn còn ko bít nữa?sao cứ phải nói dối nhau?

Đời ng chỉ có 1, tại sao lại phải sống ko thật như thế?...thật uổng phí!

ước gì mình cứ nhắm mắt lại, để những việc như vậy cứ trôi qua cuộc đời mình 1 cách vô thức,nhỉ?


p/s: lun lun mún vít 1 entry vui, nhưng sao chỉ khi bùn mới tìm đến blog...haizzzz

Monday, April 27, 2009

T-H-A-N-K-S




It is such a long time i dun stay that late...coz 1 cup of coffee..then i cant sleep until now

everytime i sleep late..i will find this blog...that's like a habit- a habit that i cant change..

I am the one that never can move on...coz i hate changing...i wana everything just keeps like it used to be...sound stupid huh...

coz of this stupid thought...then alot of time...i am in trouble...and too hard for me to overcome..then too much thinking will make me sick...seem like i never know how to luv myself

And now m writing this entry to thank my family who always by my side.. these days, i got sick again ( i duno how many times i need to use this word " sick" in this blog )

poor my family who need to take care of me all the time...I used to ask them " do u feel tired to raise me up?".. they just gave me simple answer " stop asking stupid thing...", " but i am always sick...", " hm, i get used to alr..i know wat i should do when u r sick"-my mom said

my house got a lot of medicine...like my family r opening a pharmacy haha

when i was a baby, i was sick more than 20 days/month..my mom said i was in hospital more than i was at home...

until now, i am always sick..just abit cold or abit hot..i will get sick...my parents always need to worry abt me..

I know deeply in my heart that how hard my parents are when they raise me up.. they wont read my blog..bt i still wana say it out:

"from now on, i will do whatever they want...coz things that they want..i will want too!"

thanks God for giving me the coolest family ever!

Thursday, April 23, 2009

360-memories




360 sắp đóng cửa...trong lòng mình cảm thấy mất đi 1 cái gì đó..giống như là ng bạn thân...ko bít 360 có nhìu lỗi j khi mọi ng sử dụng..nhưng với mình, đó giờ vẫn rất tốt..chưa bao giờ chưa post dc entry.

ko phải mình ko có blog khác, cũng ko phải ko có bạn bên đó..nhưng...

đã từng rất nhìu chiện xảy ra với mình gắn liền với cái blog này...

bạn là ng đầu tiên dạy mình làm và vít blog...đó là 1 ngày tháng 8..gần trung thu thì phải...khi ấy chúng ta là bạn..uh, thì 360 cũng bắt đầu mọi chiện cùng chúng ta.

Để rồi kể từ ngày ấy.. 360 là trang web đầu tiên mỗi khi mình mở laptop lên...từng entry...là từng dòng cảm xúc vui bùn của mình trong suốt 3 năm...cứ như ko có nó, mình ko thể sống dc ấy

hồi còn bên đó, ít bạn (hay chính xác là ít bạn thân)...bạn thân của mình toàn super,hihi, rất là bizi...nên vui bùn gì, nhìu lúc tự vít ra rồi tự cười, tự an ủi mình...

hồi bên đó, nhìu lúc thấy thíu tình cảm...lại lấy blog ra vít..cmt của mọi ng ở vn làm mình khá hơn rất nhìu...

thik cảm giác post 1 blog bùn xong, có ng hiếm khi nào cmt (vì kiu ko thik để ng khác đọc...) là ngay tức khắc nt cho mình...hỏi mình đủ điều..đúng là trẻ con

360 đóng rồi cũng tốt...chúng ta bắt đầu với nó...giờ chiện chúng ta kết thúc...360 cũng kết thúc theo...

gần hơn 200 entries...đã tự nói lòng "thôi ý trời, mất đi để những điều mới sẽ đến..." nhưng mình thật ko nỡ...

save lại nhé...cất vào tim...mãi mãi...cũng như bạn..mình cũng save..cũng cất vào tim..mãi mãi nhé!

sẽ login đến tận ngày phải tạm biệt thật sự...cám ơn 360 vì đã lun theo mình, lun theo cả những nụ cười và những giọt nước mắt...

tự nhiên thấy bùn....

Sunday, April 5, 2009

anh là anh,...và em là em thôi...




em không bít từ bao giờ, em iu nụ cười của anh lạ đến thế...

em iu lun cả những cái nhìn vô tình của a...dc e giữ lại để rồi mỗi buổi tối trc khi ngủ, e nghĩ đến và e cảm thấy ấm áp lắm...

A bít ko?lẽ re e ko nên cho phép mình làm như vậy..vì e bít, a chưa bao giờ là của e cả..nhưng a ơi, chẳng có chiện j có thể nói trc dc, phải ko a? nhớ thì là nhớ thế thôi...

Có những khoảng khắc ở bên a thật gần, tưởng chừng như vài milimet nữa thôi là chạm vào nhau đấy...nhưng sao xa quá anh ah!mún áp đầu vào vai anh...nhưng sao cứ có cái gì đó ở giữa 2 đứa mình..à,anh...à,chúng ta...à, em...không thể, phải ko a?

Có những tình cảm đến với em sâu nặng..rồi cũng ra đi nhẹ tênh..làm cho em tổn thương

Nhưng..hình như nụ cười của a làm tan biến hết mệt nhọc trong e

Em ước gì, dc ôm chặt, dc dựa đầu vào anh 1 lần

thế nhưng...anh là anh,...và em là em thôi....

"ngày xưa anh chỉ xem chúng ta như đôi bạn thân..." uh thì cứ vậy đi a...làm bạn thì sẽ là mãi mãi..đến khi iu nhau rồi, ai bít dc sau này lỡ chia tay...chúng ta lại còn tệ hơn cả 1 ng bạn bt, a nhỉ...

e mãi ko mún mất a, nên chúng ta sẽ mãi làm bạn thân thiết, a nhé!

Thursday, April 2, 2009

dường như ta đã..




Tự cảm thấy mình quá dũng cảm khi post lên

http://sannhac.com/r393405/Duong-nhu-ta-da-jadenguyen87.htm

bài hát thích nhất, nhìu kỹ niệm nhất...nhanh thật, bản thu này cũng đã gần 1 năm rồi...

mà sao mình vẫn vậy...vẫn cảm xúc đó mỗi khi nghe và hát lại bài hát này...