Saturday, May 8, 2010

Đi tìm bình yên


Vậy là đã 1 tháng trôi qua kể từ ngày chúng ta chia tay.Mọi người hỏi em có ổn ko?Em ko mún trả lời, nhưng hình như ko ổn lắm anh ah

Thật là khó khăn khi hàng ngày ko còn dc nhận tin nhắn của anh, ko còn ng lo lắng,ko còn ng luôn nghĩ em rất quan trọng với họ...

Em tránh tất cả những nơi chúng ta cùng đến, em sợ nhắc lại, em sợ đụng đến, vì mỗi lần như thế lại làm em đau...

Em đi chơi liên tục để mong em ko có thời gian rảnh nghĩ về anh. Em cười nói vui vẻ để mọi ng nghĩ em đã ổn. Em thích thế, em ko muốn mọi ng lo lắng...

Nhưng giờ em mệt rồi, em đi chơi cũng ko thấy vui, coi phim hay karaoke cũng thế...Làm thế nào anh nhỉ?

Tình bạn khác tình yêu rất nhiều...Dù em cố gắng thế nào thì tình bạn cũng ko thể lấp đấy khoảng trống mà anh đi đã dể lại..

Em thèm dc dựa vào vai anh, nói em mệt..để dc anh lo lắng, dc anh ôm e thật chặt và nói sẽ ổn thôi...

Đêm nay em lại khóc, nhưng khác với mọi khi, lần này em cứ để nc mắt chảy ko cần kìm lại...Tại sao phải kìm lại anh nhỉ, đây là cảm xúc thật của em...em muốn là chính mình.

Em vẫn lanh hoanh đi tìm bình yên...

No comments: