Mỗi lần mình cảm thấy cuộc sống quá bất công, mỗi lần nước mắt mình sắp rơi, mình lại tìm đến blog Ước mơ của Thúy..
Nhìn các em nhỏ bé, yếu ớt chống chọi với bệnh tật, mình lại thấy nỗi buồn của mình quá bé nhỏ.Chẳng biết đó có phải là 1 suy nghĩ ích kỹ ko...Nhưng các em đã mang đến cho mình 1 sức mạnh thần kỳ, để mình ko khóc nữa
Sao mình thấy bất lực quá, làm dc gì để giúp các em đây?
Nước mắt rơi ko kiềm được khi mình viết những dòng này, tim mình quặn lại khi nhận được tin 1 thiên thần nữa về trời, tay mình lạnh cóng, type chữ mà sai hoài
Cuộc đời ơi đừng tàn nhẫn thế..
Friday, April 9, 2010
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment