Cuối cùng thì mình cũng tìm dc 1 blog mà mình có thể chia sẻ.
Chẳng biết nói sao, lần này có 1 cái gì đó chấp nhận sự thật, ko còn mơ mộng như những lần trước nữa..
Cuộc hành trình ấy, cuối cùng mình đã thua...Uh thì thua vậy, chấp nhận nó bình tĩnh, ko khóc cũng ko trách lỗi tại ai.Nước mắt như đã cạn để nhường cho những cảm xúc khác.
Chỉ cầu mong mình có thể trở lại bình thường sớm, có một nụ cười thật sự vui vẻ..
Cố lên chiaki :)
Tuesday, April 6, 2010
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment